Đi & trải nghiệm:

Người bạn già gặp ở thành cổ Segovia

(TGĐA) - Thành cổ Segovia, một di sản thế giới của đất nước Tây Ban Nha, đã làm ta nghẹt thở như trong truyện cổ tích vậy!

nguoi ban gia gap o thanh co segovia Nice - Thành phố của những mảng màu
nguoi ban gia gap o thanh co segovia Ngắm cá voi ở Hermanus
nguoi ban gia gap o thanh co segovia Cuộc sống ở quảng trường
nguoi ban gia gap o thanh co segovia London - Sự ám ảnh hình ống
nguoi ban gia gap o thanh co segovia
Đường ống dẫn nước trên cao lên các pháo đài được xây từ thời La Mã, hoàn toàn bằng đá

Vắt ngang qua bầu trời thành phố là một công trình khổng lồ bằng đá rất cao, rộng, dài, thẳng băng và mỏng lạ lùng. Mới trông có vẻ như là dãy tường hùng vĩ còn bị sót lại của một đại cung điện hoang tàn, với những dãy cột hiên ngang thẳng hàng, đỡ các vòm cổng kiêu hãnh giăng hàng chạy ngang một quảng trường mênh mông, đâm thẳng vào lũy tường thành kiên cố vây quanh dẫy pháo đài cổ trên mỏm đồi cao. Các dãy nhà xưa cũ cao ba bốn tầng với mái ngói cổ kính, trầm ngâm xếp hàng nép mình bên dưới đường trần thẳng băng kiêu dũng của công trình kiến trúc kỳ lạ này. Ngay cả đến các pháo đài, thành lũy cổ đại cũng như là đang ngơ ngác, dù chúng đứng cạnh nhau đã bao thế kỷ. Thành cổ Segovia, một di sản thế giới của đất nước Tây Ban Nha, đã làm ta nghẹt thở như trong truyện cổ tích vậy!

Không thể hiểu được vì sao, nếu không có ai nói cho ta biết, nếu không cúi sát chân cột nhìn vào một cột biển đá có chạm hình nổi của biểu tượng Di sản thế giới. Ở đó có ghi rằng: “Đây là đường ống dẫn nước trên cao được xây từ thời La Mã vào cuối thế kỷ thứ nhất sau CN, hoàn toàn bằng đá, không hề dùng đến một chút vôi vữa nào. Ngạc nhiên chưa! Tất cả lớp lớp phố cổ, nhà thờ cổ, tượng đài cổ vây quanh đây, xưa cũ đến thế mà cũng chỉ có tuổi đời từ 3 đến 4 thế kỷ. Vậy mà tại sao cái đường ống này lại còn nguyên vẹn, trơ trọi một mình suốt mãi gần hai nghìn năm.? Khổng lồ, vững chãi, kiêu hãnh và lạc lõng đến lạ lùng.

nguoi ban gia gap o thanh co segovia
Một góc thành cổ dưới chân dãy pháo dài trên núi
nguoi ban gia gap o thanh co segovia
Cửa hàng điển hình kiểu Tây Ban Nha

Rời khỏi khu quảng trường rộng, chưa hết bàng hoàng tôi lại thấy mình bị lạc vào mê hồn trận của các con ngõ nhỏ, mặt đường lát đá thô với các cửa hàng lưu niệm, quán ăn, nhà hàng ấm cúng, làm ta nhớ đến phố cổ Hội An, phố cũ Hà Nội. Du khách rảo chân bước, thời gian êm đềm trôi. Những ban công nhỏ với lan can sắt uốn lượn, với những chậu hoa rực rỡ, nhưng tấm biển hiệu được đúc bằng gang với những họa tiết đẹp như tranh vẽ. Xen kẽ có những mặt tường phẳng rộng, đắp nổi các đường zic zăc theo kiểu Hồi giáo hay những ụ nổi vuông vắn theo kiểu tường Thổ Nhĩ Kỳ.

Tại một khúc ngoặt, tôi nhẹ nép vào bờ tường, nhường lối cho một cụ già mà tôi đã như bị dính mắt vào từ khi cụ còn ở mãi đầu ngõ. Lưng cụ còng xuống, đỡ ở trên vai một cái hộp vuông che gần hết mặt, có ba chân gỗ thõng xuống sát đất và một xô nước trước ngực. Trông cụ cũng xưa, cũng cổ và cũng hơi buồn như khúc ngõ này. Giơ ống kính lên, khẽ nhún vai xuống như muốn xin cụ vui lòng cho chụp. Chăm chăm nhìn qua khe ngắm tôi bỗng nhận ra, cái thùng gỗ ấy chính là một máy ảnh cổ. Cụ đi qua rồi, tôi bỗng thấy nhói trong lòng.

nguoi ban gia gap o thanh co segovia
Ông lão với chiếc máy ảnh cổ trên vai

Đấy chính là tôi, nếu đời đã không đổi gió. Cách đây chưa lâu, hai hay là đã ba chục năm về trước. Tôi đây và cả bà vợ đang đi du lịch cùng, chúng tôi cũng đã trải qua những ngày phải cầm máy ảnh lang thang ở các công viên để chụp ảnh thuê lấy tiền, cũng đã có ngày ế khách, vác máy lê bước về nhà qua các phố nhỏ. Ngoảnh cổ ngoái lại nhìn theo, cụ già lưng gù đã khuất hẻm nào không rõ.

Rồi lại bất ngờ, ngõ nhỏ lùi lại phía sau, trước mắt tôi là mênh mang tầng tầng lớp lớp nhấp nhô dưới nắng tràn trề. Ngay trước mặt mình, trên bục đá vuông cao cao, một bức tượng đồng, dáng vẻ hiệp sỹ, một tay tỳ vào đốc gươm, tay kia giương cao với một lá cờ mềm như là vẫn đang vấy gió. Đấy chính là tượng Tướng quân Segovia, anh hùng dân tộc chống giặc ngoại xâm, dã được lấy tên để đặt cho vùng đất này. Tít xa phía sau là một nhà thờ gác chuông cao vút, dáng hình vuông vắn, với những cánh cửa tò vò cao vời, các dãy hành lang có vòm cột đỡ lai kiểu Ả rập, một con nhân sư bằng đá phủ phục cạnh cửa. Thì ra đây cũng lại là một quảng trường nữa.

nguoi ban gia gap o thanh co segovia
Nhà kèn bát giác giống ở vườn hoa Lý Thái Tổ Hà Nội
nguoi ban gia gap o thanh co segovia
Nhà thờ Thiên chúa ởgiữa quảng trường
nguoi ban gia gap o thanh co segovia
Bức tượng Tướng công Segovia

Bên phải của quảng trường này là tòa thị chính có tháp đồng hồ nhô lên, thánh thót điểm chuông như là đánh nhạc. Phía cổng quảng trường có nhà bát giác gọi là nhà kèn hay nhà biểu diễn công cộng. Nổi bật chinh giữa quảng trường là một công trình truyệt đẹp - nhà thờ Thiên chúa thành phố, bề thế trùm lên không trung, nhấp nhô tua tủa những ngọn tháp nhọn kiến trúc mềm mại như các búp măng, vây quanh lấy ngọn tháp chính trầm tư nhìn xuống nhân gian. Trải ra trước mặt là các khoảng sân rộng lát đá thẳng trơn, kéo xuống các tầng các lớp bậc cầu thang nhấp nhô vây quanh. Người ta biết rằng, quảng trường được xây trên một sườn đồi, thế nhưng vẫn rộng, vẫn đẹp và rất hài hòa.

Ông bạn già của tôi ơi, ông đúng là một di sản sống, một di sản quý vì còn rất hiếm giữa một đô thị cổ đầy ấp di sản Segovia. 1942 tức là từ giữa chiến tranh thế giới lần 2, từ thời viên tướng Franco còn đang làm mưa làm gió thì ông đã chụp ảnh rồi. Bằng chiếc máy này hay còn cũ hơn, vẫn đi chụp dạo thế này hay có cửa hàng tên hiệu, và bao nhiêu là người đẹp đã phải hồi hộp đứng trước chiếc ống kính này? Vậy mà cho đến hôm nay, ông vẫn một lòng một dạ sắt son với cái máy này, mặc cho thời thế đổi thay, mặc cho thế giới xáo xác chen nhau chạy về phía trước.

Ngay dưới chân tượng đài, có một chàng ăn mặc sặc sỡ như một anh hề, đang say sưa với cây kèn saxophone hắt lên các tia mặt trời lấp loáng. Chàng ta thổi như để cho mình được sướng chứ không phải là để chờ mấy đồng euro của khách qua đường. Tiếng kèn trầm bổng với phong cách jass tung hứng, ăn nhập một cách thú vị với nhấp nhô gác chuông, tháp nhọn bao quanh quảng trường.

Mải mê quay xong, thấy sau lưng mình có ai đang đợi. Thì ra có người đợi thật, chính là ông già với chiếc máy ảnh kềnh càng cổ lỗ lạ lùng. Ông đứng chờ tôi để lấy chỗ mà kê máy và khệ nệ bưng ra cả mấy tấm phông dựng sát bờ tường. Thùng máy to tướng, quây gỗ kín mít, kẻ chữ thật to: “Chụp ảnh chân dung lấy ngay cho sổ hộ chiếu. Angel Roman Allas. Hành nghề từ năm 1942”.

nguoi ban gia gap o thanh co segovia
Bất ngờ gặp lại ông thợ ảnh già
nguoi ban gia gap o thanh co segovia
Du khách đứng chờ để đến lượt mình

Tấm phông làm thành hai lớp, vẽ cảnh 2 người một nam một nữ nhưng không có đầu, đứng trong một con phố cổ, trông hơi ngộ nghĩnh. Bà vợ tôi vốn thông minh, bà ấy chen vào giữa hai lớp phông, thành ngay một cô thiếu nữ váy rộng khăn đỏ. Tôi cũng vội vàng len ngay vào theo, thành ra một anh chàng TâyBan Nha thắt lưng vải rộng, khoác gilet đen cũn cỡn. Đúng là hai người dân của xứ này vào hồi 1942.

Chỉnh sửa cho hai chúng tôi hồi lâu, ông già quay về chỗ máy, thọc hẳn bàn tay vào trong thân máy, loay hoay một lúc. Tay kia ông giơ cao lên ra hiệu cho bọn tôi phải đứng im phăng phắc. Rồi ông nhấc nhanh chiếc nắp ống kính, quay quay một vòng rồi úp lại ngay. Từ từ ông khoắng cánh tay trong máy làm gì không rõ, rồi ông rút tấm ảnh ra. Liếc qua tý chút, ông ấn tấm ảnh vào hộp đựng thuốc định hình treo ngay bên dưới. Chờ một hai phút, thế là đã có được một tấm ảnh, một màu đen trắng, dương bản hẳn hoi, thấy cả mặt mũi, thấy cả phông màn, cỡ to vào khoảng 9x12.

nguoi ban gia gap o thanh co segovia
nguoi ban gia gap o thanh co segovia
nguoi ban gia gap o thanh co segovia
nguoi ban gia gap o thanh co segovia
Ông thợ ảnh già nhưng tận tâm hết mức...

Để in tấm nữa, ông gài bức ảnh vào ngay trước máy, ngắm kỹ rồi lại mở nắp cua ống kính ra. Lại rửa, lại hãm, thế là được bức thứ hai giống hệt như bức vừa chụp. Đưa cho tôi hai tấm ảnh, ông xòe tám ngón tay ra. Vợ tôi hiểu ý, giơ ra đủ cả mười ngón, gửi vào tay cụ một tờ giấy 10 euro. Tôi thấy thoáng một nét vui trên mặt ông lão. Thật cảm động quá, ở mãi trời xa lại gặp được một người bạn cùng nghề cái lúc hàn vi, nhắc tôi nhớ lại cái thời gian khổ xa lắc xa lơ, tưởng như sẽ ít khi nào được nhắc lại nữa.

nguoi ban gia gap o thanh co segovia Cape Town - Bão tố và hy vọng

(TGĐA) - Khi cầm bút viết về Cape Town, tôi đã loay hoay mất hàng ...

nguoi ban gia gap o thanh co segovia Porto, rượu, cá và người già

(TGĐA) - Tôi cứ nghĩ mình phải vẽ về Porto rồi mới viết về thành phố ...

nguoi ban gia gap o thanh co segovia Saas-Fee “Vùng đất thần tiên” ở Thụy Sĩ

(TGĐA)- Saas-Fee có lẽ là cái tên xa lạ với nhiều du khách nhưng nó ...

nguoi ban gia gap o thanh co segovia Những Venice của Pháp

(TGĐA) - Thật kì lạ, trên đời chỉ có một Venice mà sao ở xứ ...

Trịnh Tiến