Hotboy nổi loạn có thực sự xúc động ?

(TGĐA Online) - Ngay từ khi ra mắt, bộ phim Hotboy nổi loạn và câu chuyện về thằng Cười, cô gái điếm và con vịt đã nhận được nhiều phản hồi tích cực từ phía khán giả. Nhiều ý kiến cho rằng đây là một bộ phim có tính nhân văn sâu sắc cùng cốt truyện gây cảm động. Thế nhưng Hotboy nổi loạn có thực sự là một bộ phim xuất sắc ?


Sự dở dang có thể nhìn thấy trong nhiều chi tiết


Hotboy nổi loạn bao gồm hai câu chuyện chạy song song giữa hai tuyến nhân vật là Lam và Khoa cùng cô gái điếm, thằng Cười và con vịt. Đây là sự lồng ghép hợp lý bởi nếu như tác giả chỉ kể về câu chuyện của hai chàng hotboy, có lẽ bộ phim sẽ trở nên "nhàm" bởi nội dung đồng tính đã quá quen thuộc trên màn ảnh và thậm chí có phần "na ná" với một số tác phẩm điện ảnh khác. Tuy nhiên chính việc "ôm đồm" tới hai tuyến nhân vật khiến bộ phim chỉ dừng ở mức "dang dở, hời hợt" và thiếu thuyết phục. Mối tình của Lam và Khôi bắt đầu thật bất ngờ, tất cả những gì mà họ thể hiện tình yêu của mình chỉ là những nụ hôn, những câu nói "anh yêu em" những màn ôm ấp nỏng bỏng. Giữa Lam và Khôi không có quá trình phát triển của tình cảm mà chỉ như một cuộc vui chóng vánh, cô đơn thì đến với nhau.


Tiếp đó là tình tiết cao trào khi cô gái điếm "tức nước vỡ bờ" ra tay sát hại mụ tú bà bảo kê cũng thiếu tính thuyết phục. Có thể hành động đánh đập và bắt cô này tụt quần ra ngay đúng ngày "tới tháng" rồi sau đó bắt con vịt đi của mụ tú bà khiến cô gái điếm tức giận và ra tay hành động. Thế nhưng cách duy trì những cảnh quay xa, ít cận cảnh khiến khán giả không có nhiều cảm giác về sự uất hận, dồn nén tới bế tắc cùng cực của cô gái điếm để rồi ra tay giết người. Có lẽ nếu đạo diễn làm mạnh hơn, đầu tư kỹ hơn cho cảnh quay này thì bộ phim đã có một nút thắt đầy thuyết phục và kịch tính.


Diễn xuất khá nhưng chưa nuột


Với vai Lam, Lương Mạnh Hải đã thể hiện một bước đi dài trong diễn xuất nếu như so sánh với các vai diễn trước đây của anh. Tuy nhiên Lam của Hải vẫn là một nhân vật "đầy mâu thuẫn", khi thì yếu đuối, khi thì cố chấp, khi thì liều lĩnh ... Chính sự thiếu cân đối giữa việc phát triển hời hợt mối tình Lam-Khôi và hành động đi cướp của Lam mang tới cho người xem một cảm giác bất hợp lý. Bên cạnh đó là diễn xuất non nớt của Hồ Vĩnh Khoa, nhân vật Khôi của anh hoàn toàn không có cá tính mà chỉ như một "bình bông di động". Khôi yêu Lam nhanh chóng, rời xa Lam cũng nhanh chóng, tình yêu của Khôi nhạt hòa dễ vỡ. Những cảnh khóc trong phim của Hồ Vĩnh Khoa bị lạm dụng quá nhiều nhưng vẫn không thực sự thuyết phục. Có lẽ chính vì diễn xuất còn con này của Khoa mà đạo diễn Vũ Ngọc Đãng đã quyết định để cho Khoa... nói nhiều một tý trong cảnh chia tay, quá nhiều thông điệp được gửi gắm nhưng không mang lại nhiều cảm xúc.


Thừa và thiếu


Hotboy nổi loạn có thừa lời thoại. Trừ thằng Cười và con Vịt thì các nhân vật khác đã lạm dụng lời thoại. Lam sử dụng quá nhiều thời gian để diễn giải về sự cô đơn, tình yêu rồi vòng luẩn quẩn làm đĩ của gay, Khôi thì lại "mắc bệnh" triết lý, Đông thì liên tục tỏ ra trơ tráo và nguy hiểm của mình bằng lời thoại dù cho kết thúc của Đông đau đớn nhưng cũng rất hài hước. Sự "nhiều lời" này dường như được lạm dụng để khỏa lấp sự yếu kém trong diễn xuất khi các diễn viên không "tới".


Kết thúc vội vàng khiến khán giả hụt hẫng, cao trào đến bất ngờ nhưng thiếu thuyết phục của cô gái điếm khi giết người bằng một khúc gỗ bé tẹo, cái chết của Lam, những giọt nước mắt ngắn ngủi của Long và sau đó là những dòng chữ về diễn biến tiếp theo của các nhân vật không mang tới cảm giác ám ảnh mà là cảm giác vội vã, kết thúc chóng vánh "cho xong" của đạo diễn.

Thanh Thanh